Đã từ
rất lâu Xã văn Môn, Huyện Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh được biết đến là 1 trong 10
làng ung thư của Việt Nam. Hiện nay tại địa phương này còn nổi tiếng bởi các
núi rác thải y tế được thu gom bởi các bênh viện và mang đi tái chế.
Văn
môn là một xã có mức ô nhiễm nước và không khí ở mức kinh khủng nhất nước vì ở
đây người dân sống bằng nghề tái chế sản phẩn nhựa, nấu nhôm từ rất nhiều năm
nay. Và đã có tên trong 10 làng ung thư của cả nước.
Không
chỉ vậy hiện tại người dân nơi đây còn phải gánh chịu hậu quả từ việc tái chế
những sản phẩm y tế từ tất cả các bệnh
việc gom về đây.
Hàng
ngày có hàng tấn rác thải y tế đã sử dụng được gom và được tập kết tại bãi rác
của làng được xây tạm bợ bởi bức tường gạch cao không quá 1m và không có mái
che.
Là một
làng nghề, người dân sống bằng nghề tái chế từ những rác thải nhựa và dây truyền
dịch. Nhựa được tái chế để làm các vật dụng như thìa nhựa, muỗng, hộp cơm hộp
dùng cho đồ ăn nhanh, áo mưa, túi ni-lông…. Mà không qua một quy trình hay kiểm
định an toàn nào.
Hàng
ngày, sau khi tái chế xong người dân tự thu gom rác thải của gia đình mình và
mang ra bãi rác của thôn tự châm lửa đốt. Khói bụi cứ thế được đưa ra môi trường
và người dân trong làng phải gánh chịu hậu quả trực tiếp, hơn nữa khói bụi cứ
thế tràn sang các khu vực xã lân cận.
Các
chất thải y tế gồm chai lọ, ống dẫn, ống truyền, xi lanh, kim tiêm… đủ các thể
loại không được phân loại ra riêng rẽ mà được chất cao như núi. Có nhiều loại
rác thải chuyên dụng của các bệnh viện, bên ngoài vỏ bao vẫn có những dòng cảnh
báo “ Không đựng chất thải quá vạch này”
Nhưng dường như những dòng cảnh báo ấy không có tác dụng vì các rác thải
vẫn đầy lên tận ngọn và được buộc tạm bợ.
Bãi
rác được chia thành các ô, mỗi ô khoảng từ 2-3m2. Khi trời mưa nước đọng lại và
không thoát được, mùi hóa chất, rác thải, mùi thuốc bốc lên tạo thành một lớp
khí mờ mờ sát mặt đất bốc mùi kinh khủng.
Hóa
chất đổ xuống đất, ngấm xuống đất và nước và người dân gánh chịu trực tiếp những
ô nhiềm này.
Không
chỉ riêng bãi rác hàng ngàn m2 này mà bên cạnh vẫn còn sót lại của một bãi rác
thải khác. Dù đã được xử lý và di chuyển nhưng vẫn còn sót lại lớp chai lọ, y tế
dày cả chục cm.
Theo
như tìm hiểu, bãi rác này đã có cách đây chừng 3,4 năm cứ cách 3 ngày chủ thu
gom lại chở một xe có trọng tải vài tấn rác thải y tế từ các bệnh về đây đầy đủ
các chủng loại, các rác thải nhựa sẽ được tái chế còn chai lọ thủy tinh không
biết được đưa đi đâu.
Hiện
trạng rác thải của xã Kinh Môn đặt ra một câu hỏi: “Tại sao chính quyền địa
phương không có những biện pháp để xử lý những rác thải như thế này. Tại sao
không xây dựng một nhà máy chuyên xử lý rác thải theo đúng quy trình. Và liệu
người dân có đang thờ ơ với chính sức khỏe của bản thân và những người xung
quanh mình không ?”
Đăng nhận xét